Kết quả tìm kiếm cho "lòng kênh xóm nhỏ"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 160
Vốn theo nghề “đợi cá”, nhưng thời điểm này ngư dân sống với chiếc vó càng vẫn chưa khởi động cho mùa mưu sinh mới, bởi con nước lũ vẫn chưa lên đồng như kỳ vọng.
Những cây cầu dân sinh được xây dựng tại xã Đông Hòa giúp người dân đi lại thuận tiện, mở ra niềm vui, khát vọng đổi thay nơi làng quê.
Những năm gần đây, Hội Nông dân tỉnh thực hiện nhiều công trình, phần việc thiết thực hướng về cộng đồng, góp phần thực hiện hiệu quả phong trào “Hội Nông dân chung sức xây dựng nông thôn mới”.
Những bữa cơm nghĩa tình được các phụ nữ đảm đương thổi lửa, phục vụ thiện nguyện, lan tỏa tinh thần sẻ chia, gắn kết tình người ở vùng quê.
Việc phát quà sẽ được thực hiện liên tục trong kỳ nghỉ lễ; thời gian nhận quà sẽ kết thúc trước ngày 2/9; trường hợp vì lý do khách quan, người dân được nhận quà sau nhưng chậm nhất không quá 15/9.
Dọc những nhánh sông Cái Lớn mênh mang, nơi dừa nước mọc ken dày, người ta dễ bắt gặp hình ảnh những chiếc xuồng nhỏ chòng chành, chở theo vài chục cái lọp tre bóng nước. Đó là hành trang của những ngư dân Khmer sống bằng nghề săn cá bống dừa, một nghề vừa nhọc nhằn vừa thú vị, gắn bó đời họ như hơi thở của con nước miền Tây.
Hiện nay công an xã là lực lượng nòng cốt đảm bảo an ninh, trật tự tại cơ sở. Mối quan hệ giữa công an và người dân ngày càng gắn bó, thể hiện rõ qua hiệu quả công việc và đời sống thường nhật.
Những ngày này, đi chợ quê, người nội trợ không phải đau đầu suy nghĩ “Hôm nay mua gì về nấu?”. Họ chỉ cần chọn nhiều loại cá, rau để đổi bữa liên lục cho cả nhà, ăn cho kịp sản vật mỗi năm chỉ xuất hiện một lần, vừa nhiều vừa rẻ.
Hơn nửa thế kỷ qua, ở ấp Chí Thành, xã Tân Hội (tỉnh An Giang), nghề đan cần xé song hành trong nhịp sống người dân, gắn liền với thăng trầm đời người. Dù không mang lại lợi nhuận cao, bà con vẫn giữ nghề, vừa tạo thêm thu nhập, vừa gìn giữ nét đẹp văn hóa vùng sông nước.
Có những buổi chiều về ngang xã Giồng Riềng (tỉnh An Giang), gió thổi ngang cánh đồng, hương riềng bay thoảng qua, gợi nhớ bao điều tưởng đã ngủ yên. Thứ mùi ngai ngái, nồng nàn ấy, với người xa quê, chỉ cần thoáng chạm là lập tức đưa về những năm tháng xưa, thời mà ở bờ mương, góc vườn, đâu đâu cũng thấy vài bụi riềng cao đến nửa người, lá xanh đậm, thân chắc nịch.
Về đầu nguồn biên giới, men theo mấy nhánh kênh quê, tôi được gặp lại sắc vàng của bông điên điển. Loài hoa dân dã ấy tuy mỗi năm chỉ xuất hiện một lần, nhưng đã trở thành một phần trong ký ức của những ai lớn lên từ vùng lũ.
Về thăm các gia đình chính sách ở xã Tân Hội (tỉnh An Giang), bên tách trà ấm trong những căn nhà Tình nghĩa, chúng tôi lặng nghe những câu chuyện chiến đấu, hy sinh của các thương binh, liệt sĩ. Những ký ức ấy khiến chúng tôi càng thấm thía hơn những mất mát của thế hệ cha ông và thêm trân trọng đạo lý “Uống nước nhớ nguồn” của dân tộc.